Mảnh đất cỗi cằn nắng gió miền Trung
Mùa hạ khô người đất bỏng như nung
Đông,Hà buốt giá, ngày mưa tầm tã.
Quảng Trị quê em xưa đói nghèo vất vã
Đạn xới bom cày dấu tích vẫn còn kia
Mẹ tảo tần dậy sớm thức khuya
Củ sắn, môn, khoai nuôi ai khôn lớn.
Kể với anh mà nghe như đùa giỡn
Chuyện buồn cười mà thật đấy anh ơi
Nay anh về đồng lúa xanh tươi
Mùa hạ khô người đất bỏng như nung
Đông,Hà buốt giá, ngày mưa tầm tã.
Quảng Trị quê em xưa đói nghèo vất vã
Đạn xới bom cày dấu tích vẫn còn kia
Mẹ tảo tần dậy sớm thức khuya
Củ sắn, môn, khoai nuôi ai khôn lớn.
Kể với anh mà nghe như đùa giỡn
Chuyện buồn cười mà thật đấy anh ơi
Nay anh về đồng lúa xanh tươi
Bát ngát cafe, tiêu, cao su mời gọi.
Lại cùng nhau thăm chiến trường lửa khói
Đi giữa mùa vàng đất lúa Triệu Phong
Hãy còn kia rực rỡ những chiến công
Chợ Cạn, Long Quang, Triệu Tài, Triệu Độ…
Hãy còn kia rực rỡ những chiến công
Chợ Cạn, Long Quang, Triệu Tài, Triệu Độ…
Những ngọn nến tri ân bên Thành cổ
Chiều buông xuống trên sông Thạch Hãn
Nến, hoa đăng lung linh trên dòng sông Thạch Hãn
Xuôi Ba Bến ta cùng ra Thành Cổ
Thăm lại chiến trường tám mốt ngày đêm
Qua sông Thạch Hãn anh nhớ đừng quên
Gửi những nhành hoa cho người nằm lại.
Ta hãy cùng nhau ra sông Bến Hải
Thăm cầu Hiền Lương một thuở chia đôi
Về Cửa Tùng ta hóng gió biển khơi
Ngắm bình minh vẫy chào Cồn Cỏ.
Quê hương em đất một màu thắm đỏ
Mấy mươi năm nặng nghĩa ân tình
Máu của biết bao đồng đội đã hy sinh
Vẫn lặng lẽ thấm trong từng thớ đất.
Một nén hương thơm cho người đã khuất
Rồi hãy cùng em về thăm lại làng Tùng
Ta đi bên nhau trong lễ hội tưng bừng
Đợi trăng lên nghe điệu hò chèo cạn.
Lên Vĩnh Tú mời anh nghe chuyện trạng
Cho đôi môi đỏ thắm nụ cười
Cho mắt em thăm thẳm gương soi
Cho men rượu nồng hồng hào đôi má.
Anh ơi, hãy về thăm quê em nhé!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét